Kể từ thời xa xưa, mọi người đã nghe về truyện cổ tích Việt Nam dũng cảm, trong câu chuyện về bà của mẹ cô. Truyện cổ tích lớn lên từng ngày kể từ khi chúng ta còn nằm trong nôi. Cùng với lời ru, câu chuyện nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta. Nhưng khi lớn lên, ít ai nhớ đến góc tuổi thơ đã nuôi ta khôn lớn. Hãy cùng nhincuoi.com tìm hiểu trong bài viết dưới đây nhé!
I. Truyện cổ tích Việt Nam – Tấm cám
Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ. Chị gái tên là Tâm và chị gái tên là Cam. Mẹ Tấm mất sớm, mấy năm sau là bố của Tâm. Tấm ở với mẹ chồng nàng dâu của Cám. Người mẹ kế này rất hà khắc, và Tâm buộc phải làm mọi công việc nặng nhọc, từ chăn nuôi đến chăn thả trâu.
Trong khi đó, cam được nuông chiều phải làm bất cứ điều gì. Một hôm, bà đưa cho hai chị em những chiếc giỏ tương ứng và bảo họ ra đồng xúc tôm, hứa rằng “ai đầy giỏ sẽ được yếm đỏ”. Trên sân, Tâm chăm chỉ ném đầy rổ trong khi Cam mải chơi không bắt được con gì.
Thấy Tấm bắt được một giỏ đầy, Cám bảo chị:
Chị Tấm ơi, chị Tấm! Đầu chị lấm, chị hụp cho sâu, kẻo về mẹ mắng.
Tin là thật, Tấm bèn xuống ao lội ra chỗ sâu tắm rửa. Cám thừa dịp trút hết tép của Tấm vào giỏ của mình rồi ba chân bốn cẳng về trước. Lúc Tấm bước lên chỉ còn giỏ không, bèn ngồi xuống bưng mặt khóc hu hu. Nghe tiếng khóc của Tấm, Bụt liền hiện lên hỏi :
Làm sao con khóc ?
Tấm kể lể sự tình cho Bụt nghe, Bụt bảo:
Thôi con hãy nín đi ! Con thử nhìn vào giỏ xem còn có gì nữa không?
Tấm nhìn vào giỏ rồi nói : – Chỉ còn một con cá bống.
Con đem con cá bống ấy về thả xuống giếng mà nuôi. Mỗi bữa, đáng ăn ba bát thì con ăn hai còn một đem thả xuống cho bống. Mỗi lần cho ăn con nhớ gọi như thế này:
- Bống bống bang bang
- Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
- Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.
Không gọi đúng như thế thì nó không lên, con nhớ lấy!
II. Truyện cổ tích cây tre trăm đốt
Truyện cổ tích Việt Nam – Ngày xưa, có một ông già giàu có trong làng. Ông thuê một người nông dân nghèo và khỏe mạnh để cày cấy trên cánh đồng. Người giàu có nhiều cơm áo gạo tiền, nhưng tính tình chủ lại rất keo kiệt. Anh ta phải trả tiền cho một bữa ăn trưa của Người Đi Cày, nên anh ta đã tính toán ngày đêm. Cuối cùng, anh ta nghĩ ra một kế hoạch để lừa gạt nông dân. Người giàu gọi anh đến và an ủi:
Anh chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm. Hết thời gian đó, ta sẽ cho anh cưới con gái ta.
Anh nông dân thật thà tin lời của lão. Hết vụ lúa mùa đến vụ lúa chiêm, không ngại nắng mưa, sương gió, anh chăm chỉ cày bừa trên cánh đồng của lão nhà giàu. Mỗi mùa gặt, anh thu về cho lão ta rất nhiều thóc lúa. Nhà lão đã giàu lại càng giàu hơn nữa.
Ba năm đã trôi qua, thời hạn làm thuê của anh nông dân cũng đã hết. Lão nhà giàu không muốn cho anh nông dân nghèo khổ cưới con gái của mình, lão lại tìm mưu kế để đánh lừa anh. Lão nhà giàu gọi anh đến và dỗ dành:
Con ơi, bấy lâu nay con đã chăm chỉ làm việc, ta sẽ cho con cưới con gái ta. Nhưng bây giờ, con phải vào rừng tìm cho được cây tre trăm đốt, đem về đây để làm đũa cho cả làng ăn cỗ cưới.
III. Truyện cây khế
Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em mồ côi cha mẹ sớm nương tựa vào nhau. Anh trai tôi tham lam, ích kỷ nhưng anh trai lại hiền lành, chất phác và luôn biết nhường nhịn, khi hai anh em lấy nhau thì anh muốn chia đôi tài sản và ra ở riêng. Người anh tham lam đã lấy hết nhà cửa, ruộng vườn, chỉ còn lại vợ chồng anh trai ở trong lán, trước nhà đặt một cây khế ngọt.
Anh tôi không phàn nàn gì, hai vợ chồng dựng một túp lều nhỏ trên mảnh đất và chăm sóc cây trái sao từ tận đáy lòng. Kể từ đó, anh tôi không còn lui tới nhà anh nữa. Những cây khế năm nào rất sai quả, từng quả mọng nước, vàng ươm. Anh tôi đang háo hức chờ ngày đi bán khế kiếm tiền đong gạo.
Nhưng có một hôm, có một con chim lạ rất to bay tới ăn khế. Thấy chim ăn khế, người em bèn cầm một cây gậy đuổi đi, người em nói:
Chim ơi chim, vợ chồng ta chỉ có một cây khế là tài sản. Chim ăn hết khế của ta rồi ta biết lấy gì mà sống?
Bỗng nhiên con chim lạ lên tiếng trả lời:
Ăn một quả,
Trả cục vàng,
May túi ba gang,
Mang đi mà đựng.
Hai vợ chồng người em nghe chim nói tiếng người thì thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng người chồng vẫn bảo vợ may một chiếc túi ba gang như chim nói.
Ngày hôm sau, chim lại đến ăn khế, ăn xong chim bảo người em lên lưng và cõng bay đi. Chim cõng người em bay rất xa, bay qua một ngọn núi, bay qua một vùng biển rộng. Cuối cùng chim đáp xuống một hòn đảo hoang. Trên hòn đảo đầy châu báu, vàng bạc. Người em nghe theo lời chim lấy đủ số vàng bạc, châu báu đựng trong chiếc túi 3 gang rồi lên lưng chim bay trở về.
IV. Truyện cô bé quàng khăn đỏ
Cô bé quàng khăn đỏ là truyện cổ Grimm của Châu Âu được rất nhiều em nhỏ yêu thích. Mọi người gọi cô là Red-Zun vì câu chuyện kể về một cô gái thích quàng khăn đỏ. Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái xinh xắn được mọi người yêu mến. Bà là người cô yêu nhất.
Cô bé được bà nội tặng một chiếc khăn quàng màu đỏ rất đẹp, đi đâu cũng đeo nó nên mọi người gọi cô là cô bé quàng khăn đỏ. Một ngày nọ, mẹ của Cô bé quàng khăn đỏ nhờ bà ngoại mang bánh đến. Trước khi cô đi, mẹ cô nói với cô:
Con mang bánh cho bà thì đi đường thẳng, đừng đi đường vòng qua rừng có chó sói sẽ ăn thịt con đấy.
Trên đường đi, cô bé Khăn đỏ thấy đường vòng qua rừng có rất nhiều hoa, nhiều bướm đủ màu sắc đang bay lượn, cô bé không nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi theo con đường đó. Đi được một quãng thì Khăn đỏ gặp Sóc, Sóc nhắc nhở:
Cô bé quàng Khăn đỏ ơi, cô quên lời mẹ dặn rồi à? Cô quay lại đi đường thẳng đi, đường đi đường vòng kẻo bị sói ăn thịt.
Mặc cho Sóc can ngăn, cô bé quàng Khăn đỏ vẫn đang mải mê với những chú bướm bay lượn. Cô bé tung tăng trên đường, vừa đuổi bướm, vừa hái hoa.
Đây cũng là một tài liệu rất hữu ích cho các bậc phụ huynh đọc những lúc rảnh rỗi trước khi đi ngủ. Sau khi đọc xong câu chuyện cổ tích, cha mẹ cũng nên đưa ra những kết luận đơn giản, cho trẻ bài học về ý nghĩa của câu chuyện. Hy vọng truyện cổ tích Việt Nam tại chuyên mục hài sẽ hữu ích đối với bạn đọc.